Đại học không phải là con đường duy nhất dẫn đến thành công nhưng là con đường ngắn nhất và ổn định nhất mà bạn nên chọn.

Học đại học từ lâu đã trở thành mơ ước của biết bao người, là giấc mơ tươi đẹp của biết bao cô cậu học trò đang học lớp cuối của cấp học phổ thông. Việc chọn một ngôi trường Đại học để học tập, thực hiện ước mơ của cuộc đời mình chưa bao giờ dễ dàng với tất cả các em học sinh. Khoa giáo dục mầm non - trường Đại học Hải Dương sẽ là nơi “ươm mầm” cho những ước mơ rực rỡ của các cô, cậu học trò muốn trở thành những giáo viên Mầm non tương lai!

Chung vui với cảm xúc của những cô, cậu học trò khi biết tin mình đã đỗ vào Đai học, thầy giáo Nguyễn Phương Bình - Giảng viên Khoa Giáo dục mầm non đã viết tặng các bạn Tân sinh viên bài thơ “NÓI VỚI CON”, đây là món quà đầy ý nghĩa mà thầy muốn gửi tới những Tân sinh viên khoa Giáo dục Mầm non!

VIẾT CHO CON

Niềm vui vỡ òa khi con nhận thông báo.

Đạt điểm đầu vào của ngành sư phạm mầm non.

Bỏ dở việc thường ngày đang làm giúp mẹ.

Con vui sướng chạy nhảy như khi tuổi lên 3

Rồi chạy vào ôm lưng bà miệng cười giòn, nước mắt lăn dài mãi không thôi.

Chuông điện thoại reo

Thời gian như dừng lại.

Cha ở công trường ngừng tay làm việc.

Mẹ ngoài đồng buông rơi cây cuốc xới đất gốc cây.

Mẹ tất tả đi về như bước trên mây.

Chẳng để ý mấy câu chào hỏi thường ngày của những bà hàng xóm.

Đứng trước cửa nhà rưng rưng nước mắt

Mẹ ngắm con, con gái bé nhỏ yêu thương.

Niềm tự hào của mẹ

Đàn gà nhỏ trong sân ríu rít.

Mấy chú cún chả hiểu gì cũng mừng rỡ ngoáy tít đuôi.

 

Con gái của cha

Vậy là con đã đạt ước mơ

Sau mười hai năm miệt mài vất vả

Mười hai năm bên trang giấy vở

Và bây giờ tương lai con rộng mở

Sự trưởng thành cha mong đợi bấy lâu…

Như thường lệ sáng nay cha dắt xe ra cửa

Nhưng không đến công trường

Cha đi trên con đường mà hằng ngày con đã đi qua

Nhìn lại con gái khi con còn bé bỏng

Cặp sách trên lưng, những lần con vấp ngã

Vội vàng đỡ dậy, cẩn thận nhé con

Nhớ những ngày lầy lội gió mưa

Mũ kín đầu, chân lấm lem bùn đất

Nắng chang chang bàn tay con bé nhỏ

Cầm chiếc ô vững trãi che đầu

Nhẫn nại, kiên trì bước đi từng bước

Đến ngôi trường thân thuộc làng quê.

 

Ly trà đá bên hàng cây nhỏ

Cha một mình thưởng thức niềm vui

Ngắm các bạn tuổi thần tiên vui đến lớp

Tự hào thầm khoe Gái con tôi đã đỗ đại học rồi.

Vài tia nắng nhảy nhót trên cành

Làn gió nhẹ bay theo xào xạc.

Nhưng đồng thời có một nỗi buồn buồn da diết

Len lỏi trong lòng.

Không còn được đón con mỗi khi nghe tiếng trống báo hết giờ

Nhắc nhở con học hành cẩn thận

Đến lớp phải tập trung nghe cô giáo giảng bài.

Và  phía trước là những ngày dài với cha và mẹ

Con xa nhà, sẽ rất nhớ con.

Ngày mai bước chân đến với giảng đường đại học

Nơi thành phố ồn ào phồn hoa náo nhiệt

Sẽ cho con những trải nghiệm đầu đời

Không sợ những phù du làm con xa ngã

Vì biết bản lĩnh con, con gái của cha

Cha tin tưởng nơi ngôi trường con đã chọn

Có các thầy, cô tâm huyết yêu người

Dạy cho con thành cô nuôi dạy trẻ

Con sẽ tiếp nối mạch đời tri thức

Vững vàng khởi nghiệp, sáng đường bước tương lai.

Con trở thành người thày hữu ích

Đào tạo con người cho thế hệ mai sau.

Cha yêu con và mong con hạnh phúc!

ĐHHD, tháng 8/2024

                                                                                                              Nguyễn Phương Bình